Thi Thiên 14
Ngu Dại và Gian Ác của Loài Người 
(Thơ của Đa-vít, soạn cho nhạc trưởng) 
 1 Người ngu dại tự nhủ: 
“Không có Đức Chúa Trời.” 
Chúng đều hư hoại, hành vi của chúng đáng ghê tởm; 
chẳng một ai làm điều thiện lành! 
 2 Chúa Hằng Hữu từ trời nhìn xuống loài người 
xem có ai sáng suốt khôn ngoan, 
quyết tâm tìm kiếm Đức Chúa Trời. 
 3 Nhưng tất cả đều từ chối Chúa; 
cùng nhau trở nên băng hoại. 
Chẳng ai trong số chúng làm điều thiện lành, 
dù một người cũng không. 
 4 Người gian ác không bao giờ học hỏi sao? 
Chúng vồ xé dân Ta như ăn bánh, 
và chẳng kêu cầu Chúa Hằng Hữu. 
 5 Chúng sẽ chìm trong khiếp sợ, kinh hoàng, 
vì Chúa có mặt giữa người công chính. 
 6 Người làm ác phá hỏng dự tính của người nghèo, 
nhưng Chúa là nơi nương thân của người khốn khó. 
 7 Ôi ước gì sự cứu rỗi cho Ít-ra-ên sẽ từ Si-ôn đến. 
Khi Chúa khôi phục sự hưng thịnh của dân Ngài, 
con cháu Gia-cốp sẽ reo vui mừng rỡ.